Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013

CƠN GIÓ CHIỀU..!


Từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây lặng lẽ trôi qua. Có bao giờ anh ngồi một mình đếm giọt thời gian rơi và nhớ đến em như em đang nhớ anh lúc này chăng?

Những thứ vô tri vô giác như cơn gió chiều, như đường phố, như sỏi đá, như lá vàng, như bóng nhà thờ đổ cũng biết buồn, biết thương, biết nhớ.

 Nhưng dù có gom hết những điều đó lại cũng không thể nào sánh bằng nỗi nhớ đang làm thổn thức con tim em đâu anh…



****